VÔ TÌNH
Vô tình anh gặp em Rồi vô tình thương nhớ Đời vô tình nghiệt ngã Nên chúng mình yêu nhau Vô tình nói một câu Thế là em hờn dỗi Vô tình anh không nói Nên đôi mình xa nhau Chẳng ai hiểu vì đâu Đường đời chia hai ngả Chẳng ai có lỗi cả Chỉ vô tình mà thôi Vô tình suốt cuộc đời Anh buồn đau mải miết Vô tình em không biết Hay vô tình quên đi
TÔI YÊU EM
Tôi yêu em đến nay chừng có thể Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,
CỨ YÊU ĐI
Hay là mình cứ yêu đi Đường yêu nào biết có gì đợi ta Chỉ cần mỗi đoạn ngã ba Bàn tay còn nắm là qua được mà.
NẮM TAY
Bỗng thèm một cái nắm tay. Dắt mình qua những gió lay mưa dầm. Dắt mình qua những phố đông. Dắt mình qua những mênh mông nỗi buồn.
NHỚ VÀ THƯƠNG
Mình là gì của nhau không em nhỉ Mà đêm ngày suy nghĩ nhớ về nhau Nắng nhạt chiều mưa ướt đẫm sân sau Trầu xanh lá ngóng hương cau khờ dại Mình là gì mà đêm ngày khắc khoải Câu thơ vương mê mải dính bụi trần Hạ ghé rồi sao xuân vẫn phân vân Đem mưa lạnh bần thần gieo nỗi nhớ Mình là gì mà tháng năm trăn trở Trót thương rồi để duyên nợ vấn vương Muốn bên nhau đi nốt nửa quãng đường Khi trở gió khỏi ẩm ương mong ngóng Mình là ai giữa dòng đời vô vọng Nhớ thương chi lạnh cóng cả đêm tàn Hạ sắp về mang ánh nắng chói chang Khúc nhạc trổ cung đàn say luyến ái Mình là chi mà khờ khờ dại dại Mới xa mà.... Lại.... Nhớ nhớ thương thương!
KHÔNG TÌNH, KHÔNG BẠN
Mình cứ mãi lửng lơ, không người tình, chẳng bạn Như súng vừa đủ đạn, mà mãi chẳng lên nòng. Ngưng cất hết nhớ mong sau nụ cười gượng gạo Cuộc đời đầy giả tạo, mình thành thật được không ?
LẠC LỐI
Họ nắm tay nhau dưới ánh đèn Ngồi trong tửu quán ngất ngây men Tôi nhìn họ thấy lòng đau đớn Thế giới chỉ còn màu trắng đen Họ quyện bên nhau không nhớ tôi .............................. Người vợ lạc lối hãy về thôi!
ANH VẪN CHỜ EM
Dưới đêm mưa tầm tã
Trời vẫn mưa xối xả
Đợi chờ là hạnh phúc |